Nguyên Thạch

Thương Mùa Trăng Đợi

Mùa trăng nay.
Soi mình anh lẻ bóng.
Biển hoang vu.
Trông vọng ánh trăng xưa.
Buồn thiết tha nhung nhớ sao vừa.
Em bên ấy.
Song thưa hoài trăng nhớ ?.
 
Trăng dĩ vãng.
Trăng tình yêu bỡ ngỡ.
Ta uống trăng .
Trao hơi thở cho nhau.
Vầng trăng thanh.
Đêm huyền dịu ngọt ngào.
Cũng dạo ấy xa nhau .
Mùa ly biệt.
 
Giặc tràn về .
Anh lìa xa Phan Thiết.
Dòng Mường Giang* rên xiết hận thương đau.
Quê hương tang thương.
Đời úa.
Phố rũ màu.
Lại lần nữa niềm đau trăng lầu cổ**.
 
Gởi ai đi chiều qua cuối phố.
Dáng Chiêm nương.
Tôi thầm gọi cố nhân ơi.
Hai mùa trăng thương.
Hai mảnh cuộc đời.
Em ở lại phố Hời***dài oan nghiệt.
 
Chiều trùng dương xa xăm .
Em mắt biếc.
Nhớ mùa trăng.
Thương tiếc quãng đời đau.
Biển Rạng****đêm nay sóng dậy thét gào.
 
Người Chiêm nữ trào dâng cao thương hận.
Dòng trôi ba mươi năm .
Một cuộc tình.
Hai mảnh hồn lận đận.
Tôi phận trai.
Thế trận trĩu đôi vai.
Em vẫn thương .
Vẫn đợi chí anh tài.
Câu ước hẹn .
Ngày mai duyên tình mộng.
 
Mỗi mùa trăng yêu.
Là mùa vun bồi nhịp sống.
Hai mái bạc đầu dài trông ngóng đợi nhau.
Như đợi Quê hương Tự Do Nhân Bản dạt dào.
Đành hẹn lại mùa trăng sau hạnh ngộ.
 
*Sông Mường Mán - Bình Thuận
**Lầu ông Hoàng
*** Giờ là Phú Hài-Phan Thiết
****Mũi Né
 
 
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 14.5.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thương Mùa Trăng Đợi"